Bài đăng

Cây hoàng hôn nở hoa vào một buổi sáng mùa xuân

Hình ảnh
Từ Swallowtail Garden Seeds Cây hoàng hôn nở hoa vào một buổi sáng mùa xuân Khi ta đứng dưới mi đợi người mua thơ. Khi người mua thơ bước ra và ta gửi thơ. Khi ta và người mua thơ trò chuyện. Ta đều không biết mi đang ở đó. Sau khi tạm biệt người mua thơ, ta ngước nhìn, ta đã thấy mi trước khi ta hỏi người mua thơ tên gọi của mi là gì? Đặng Văn Hùng

Hồ Tây

Hình ảnh
Tia sáng xanh Chiều hôm ấy, tôi đến Hồ Tây, nhưng không thấy tia sáng xanh nào trong lòng nó. Tôi chỉ thấy tia sáng xanh mà một cô bé đã kể với tôi cô đã thấy nó lấp lánh trong lòng nó trong một buổi chiều khi cô còn thơ bé. Đặng Văn Hùng

Trước khi về quê tôi trở lại quán cà phê đã lâu rồi tôi không đến

Hình ảnh
Trước khi về quê tôi trở lại quán cà phê đã lâu rồi tôi không đến Tôi bước ra sân, ngước nhìn vòm cây sung già, rồi bước vào. Tôi nói với anh, tưởng gì, anh biết không, thì ra là lũ chim làm trái rụng. Anh vừa pha cà phê vừa mỉm cười, không, chim chỉ bắt sâu thôi, do con sóc đó, tinh nghịch lắm, nó cứ tìm, cắn và nhả, đến khi tìm được trái nào ngon nó mới chịu ăn. Pha cà phê xong, anh lấy cây chổi dừa, ra sân quét những trái sung, gom lại và đổ vào gốc cây sung. Trên đường về tiếng lộp bộp ấy có lẽ vẫn còn vang lên trên mái nhà. Đặng Văn Hùng

Sau khi một tập thơ ra đời

Hình ảnh
  Sau khi một tập thơ ra đời Anh mang tập thơ đầu tiên của mình đến tặng mọi người. Cuộc vui tàn. Trên đường về nhà, chắc anh đã thấm mệt, vừa nói mấy câu, mái đầu anh đã ngả lên vai tôi và ngủ. Ngoài kia, trời cũng đang về sáng. Đặng Văn Hùng

Cuộn chỉ

Hình ảnh
  Cuộn chỉ Nghe chăng? Nắng lên ngoài hiên và tiếng chim gọi mời mặt đất dâng hương. Biết chăng? Mi thơm mùi những đóa hoa mai vàng đang nở ngoài sân. Mơ chăng? Một chiếc áo xanh miên man trên bàn tay mẹ.   Đặng Văn Hùng

Chiếc hộp nhạc

Hình ảnh
  Chiếc hộp nhạc Giữa những tòa nhà vây quanh có một cây trứng cá mọc lên từ khoảng đất trống. Chủ nhân của nó hẳn rất nhẹ nhàng, tỉ mỉ và chu đáo. Mỗi sớm tinh mơ, trước khi đi vắng, vặn dây cót và buông, người ta sẽ nghe thấy, ngày mới lại đến, bắt đầu từ tiếng hót của những chú chim. Đặng Văn Hùng

Mối

  Mối Sau những giờ đau buồn mẹ tôi đã nở nụ cười khi tôi nhìn bức tranh mà mẹ đã vẽ và thốt lên ôi mối đã ăn hết cây bông này rồi. Đặng Văn Hùng

Gửi chú ngựa trắng

Hình ảnh
  Gửi chú ngựa trắng Ra khỏi phòng tôi quay lại từ từ khép cánh cửa vì những người bạn của tôi vẫn còn ngủ. Tôi ngồi bên cỏ dưới những cành thông xanh mơ màng nhìn về phía xa. Từ trong sương mai chú dần hiện ra. Khi chú đến gần hơn tôi mới thấy trên lưng chú là những giỏ hoa. Chú lướt qua tôi rồi cả chú và hoa dần biến mất sau những cái cây yên tĩnh. Đó là buổi sáng đầu tiên ở Đà Lạt của tôi khi tôi vừa học xong lớp 7.   Đặng Văn Hùng

Đêm tháng Chạp nhớ một truyện ngắn của Thạch Lam

Hình ảnh
Tranh Sarah Siltala Đêm tháng Chạp nhớ một truyện ngắn của Thạch Lam Tiếng chim kêu . Trong ngôi nhà nọ, vào một đêm mưa gió tháng Chạp, có hai anh em, nghe tiếng chim kêu chiêm chiếp ngoài kia, lòng dâng lên niềm xót thương. Rồi chúng cũng chìm vào giấc ngủ. Sáng hôm sau, người chị bảo, tiếng chiêm chiếp ấy không phải tiếng chim, đó là tiếng của cây tre trong gió. Cuối cùng, cả ba cười ra nước mắt vì sự nhầm tưởng: có một con chim đáng thương nó đến gọi cửa . Đặng Văn Hùng

Định Quán

Hình ảnh
  Định Quán Sau khi phỏng vấn một người đã thay đổi cuộc đời mình từ cây xoài chúng tôi lang thang vào vườn xoài.  Trong lúc tìm ý tưởng để viết bài một ngôi nhà nhỏ ở cuối đường hiện ra.  Nơi đó có một ông lão bao nhiêu năm qua lặng lẽ chăm sóc vườn xoài lúc chào tạm biệt đã chỉ về phía ngọn đồi xa xa và nói với chúng tôi: còn mấy ngày nữa thôi dòng suối lại chảy về và những cây đào kia sẽ nở hoa.   Đặng Văn Hùng