Gửi chú ngựa trắng

 

Gửi chú ngựa trắng

Ra khỏi phòng tôi quay lại từ từ khép cánh cửa vì những người bạn của tôi vẫn còn ngủ. Tôi ngồi bên cỏ dưới những cành thông xanh mơ màng nhìn về phía xa. Từ trong sương mai chú dần hiện ra. Khi chú đến gần hơn tôi mới thấy trên lưng chú là những giỏ hoa. Chú lướt qua tôi rồi cả chú và hoa dần biến mất sau những cái cây yên tĩnh. Đó là buổi sáng đầu tiên ở Đà Lạt của tôi khi tôi vừa học xong lớp 7.

 Đặng Văn Hùng

Nhận xét