Một buổi chiều đông
Một buổi chiều đông
Ngồi bên bãi cỏ, nơi những ngôi nhà sắp mọc lên, tôi thấy vỏ của con ốc hương, vùi trong đất, như cái ly, đã được rót đầy rượu. Với lòng hiếu khách như thế, thật khó có thể chối từ. Nhắm mắt lại, dường như trong thứ rượu ấy, còn có một hạt hoa nào đó. Nó đang bắt rễ vào nỗi buồn của tôi.
Đặng Văn Hùng
Nhận xét
Đăng nhận xét