Sáng hôm nay tôi lại ngồi bên cây dương

Sáng hôm nay tôi lại ngồi bên cây dương

Sáng hôm ấy, sau khi đi dạo, tôi ngồi nghỉ ngơi bên cây dương. Anh chầm chậm đi đến bên tôi. Em tên gì? Nhà em ở đâu? Khi nào mới tới Tết? Còn nhiều câu hỏi khác nữa. Cuối cùng, anh hái một bông hoa xuyến chi, tặng cho tôi và mỉm cười: mẹ anh đang đợi, anh đi nhé. Anh chầm chậm đi về nơi những người đang cắt cỏ, có một người đội nón lá, đứng lên và vẫy tay.

Đặng Văn Hùng

Nhận xét