Đàn kiến



Đàn kiến

Lúc ta ngủ, hẳn là bọn mi đã kéo đến cái chén còn lại chút vị ngọt từ món chè đậu xanh nha đam. Ta muốn rửa cái chén quá, nhưng thôi. Thong thả chút nữa rồi rửa cũng được mà. Bọn mi đừng cảm ơn ta, hãy cảm ơn cơn lười đêm qua. Bỗng nhiên, nó dâng lên, như ngọn sóng. Mặc cho cái chén trong góc tối. Ta nằm xuống, lắng nghe nó. Vỗ về, vỗ về dưới ánh trăng.

Đặng Văn Hùng

Nhận xét